Saturday, June 25, 2011

Thư viết từ đường Heatherglen .

Không nhớ bắt đầu từ lúc nào , trong một dịp tình cờ , được đọc một bài Viết ngắn của nhà văn Phạm ngũ Yên , ( thường là những đoản tryện ngắn dưới tên : Thư viết từ đường Heatherglen , ) từ đó QN đâm ra iêu thích văn phong lãng mạn  tuyệt vời , chứa đầy những thơ và nhạc ... của người .. 
Hôm nay QN xin giới thiệu đến bạn đọc một bài viết ngắn , Hy vọng các bạn cũng thích Văn Phong Tác giả Phạm ngũ Yên như QN .

                  Phạm Ngũ Yên  : Thư viết từ đường Heatherglen



Hãy để tôi như một cái ấn nơi lòng chàng
Như một cái ấn trên cánh tay chàng
Vì , Ái tình mạnh như sự chết
(Nhã Ca, đoạn 8 câu 6)

1.
Nơi một góc phố nhìn ra con đường chạy ngang khu Little Sài Gòn , hôm qua sương mù che kín một vùng công viên của người Việt Tị Nạn . Trạm xe buýt đầu ngày lướt thướt trái tim đầy những mưa bụi . Vài người Việt Nam ngồi co ro ngồi chờ xe nhìn ra dòng mưa buổi sáng dưới những ngọn đèn muộn . Dưới những nụ hoa đêm còn khép nép trong khi cuộc đời mang trên vai nó một dòng sinh lực không hề cạn .

Mỗi thành phố đều có một đời sống riêng và một dáng vẻ riêng . Westminster cũng vậy . Những cây Italian Cypres có những ngọn mượt mà xen lẫn những lùm cam trĩu trái , khi tôi trở về Cali . Tôi đi qua những con đường quen thuộc dẫn đến những địa chỉ mang hơi hám Việt Nam . Những linh hồn Sài Gòn và những trái tim miền Nam chứa đầy diệp lục tố .

Những con đường nào tôi đã đi qua lạ xa mà rất gần gũi . Những hàng quán mang dáng dấp một Sài Gòn – Chợ Lớn xưa . Nhìn đâu cũng thấy người Việt và người Tàu qua lại , mua bán . Cười nói . Nhìn đâu cũng thấy những dòng chữ quảng cáo quen thuộc gợi nhớ một miền Nam sung túc an bình . Hình như trên vỉa hè sáng nay , tiếng chim kêu không ngớt một thời mê sảng của quá khứ . Thời của những bàn tay nằm thổn thức trong những bàn tay . Cùng những bước chân quấn quít đuổi theo những thơ ngây đã mất . Từ mảnh sân nhà ai xanh rực một bờ cỏ tương tư , những chùm hoa thạch thảo đang trở trăn một mùa Thu đã chết .

Không có hơi thuốc lãng mạn nào bay quanh quẩn trên chiếc khăn len người tình để nhớ về một vùng trời thanh xuân Ðà Lạt , và tâm hồn ai đang nhức nhối một quá khứ đau buồn . Hãy tưởng tượng một hôm nào trái tim không còn biết thổn thức một tín hiệu trong lồng ngực già nua khô khốc . Trong khi bàn tay run không thể vươn ra vói hái những trái cây đời . Hãy tưởng tượng một hôm nào đi qua khoảng sân xi măng quạnh hiu , nơi có những chiếc lá vàng khô mới vừa rụng xuống , lòng trống vắng nụ hôn giờ chia tay . Và cuộc đời nghe áo não những hồi kèn thua trận .
Buổi sáng nay cũng vậy . Ly cà phê ngập ngừng trên môi rét căm của người bạn và chúng tôi cùng ôn lại một chút quá khứ tàn phai của ngày xưa . Ngôi trường cũ . Thời mới lớn biết tương tư đuổi theo những tà áo dài trắng cùng lớp , lòng không tin những chuyện hoang đường . Những bài thơ viết vội không dám trao đi vì nghi ngờ lòng thành khẩn của mình không bay xa hơn nhịp đập của một cánh bướm . Năm một ngàn chín trăm sáu mươi lăm . Những người con gái ngày đó bây giờ vẫn còn đẹp khi gặp lại . Chỉ duy có tình yêu bớt đi những nồng nàn . Quá khứ nào cũng ủ chất men làm chết ngất những ly rượu đời và em sang sông như một loài sáo .
Có một chút lướt thướt của mưa và một chút gió thổi về làm ly cà phê lạnh tanh . Hai con chim bồ đậu trên chụp đèn trước một quán ăn . Chúng chia xẻ cùng nhau một chút rét mướt đồng lõa . Bên kia công viên mặt hồ mù mịt như bị cuốn trôi theo những màn sương . Hai vòm cây không còn lá cong đầu vào nhau . Hai người trẻ tuổi nơi cửa ra vào cũng châu đầu vào nhau thầm thì . Quá khứ son trẻ hiện về làm nhói một chút trong tim .
2.
Buổi sáng đầu tuần mát rượi một không khí Ðà Lạt . Bậc thang mênh mộng về khu Chợ Hòa Bình đầy người . Thiếu vắng màu áo len xanh trên thềm đường dẫn xuống bến xe đò trước rạp Ngọc Lan . Nắng trở mình xô giạt những cánh lá . Tâm hồn tôi đang thênh thang một cõi sương mù mộng mị . Nghe lạnh ùa về làm nhớ một bàn tay .
Ngày nàng theo chồng không có một vuông thiệp gởi qua đường bưu điện . Người lính không đợi chia tay mới tập biết thất tình . Bài hát ngày nào nghe lạc lõng giờ nghe như ám đúng vào tôi :

Năm năm rồi không gặp
Từ khi em lấy chồng
Anh dặm trường mê mải
Ðời chia như nhánh sông
Phong thư tình ngây dại
Và vai môi rất mềm
Những hẹn hò cuống quít
Trên lối xưa thiên đường
Ngày nhà em pháo nổ
Anh cuộn mình trong chăn
Như con sâu làm tổ
Trong trái vải cô đơn
Ngày nhà em pháo nổ,
Tâm hồn anh rướm máu
Ôi nhát chém hư vô
…..
Anh một đời dong ruổi
Em tay bế tay bồng
Chiều hắt hiu xóm đạo
Hồi chuông giáo đường vang.
(Phạm Văn Bình)

Khi tôi quen nàng , tôi chưa biết uống cà phê và chưa biết hút thuốc . Giờ khi xa nhau , tôi đã biết tường tận cả hai điều đó . Ðời sống quân ngũ làm cho người ta tập nhiều thói hư tật xấu . Những đứa con trai vào đời mang trong lòng một chút kiêu bạt . Một chút buông thả . Vì họ muốn làm người lính chai sạn , trưởng thành .
Một người đi là xa hẳn . Khó lòng để tìm lại trong ý ức cũ một màu áo rực rỡ . Tôi nhớ tiếng cười của nàng trong veo giữa từng sợi nắng . Nàng đã mười tám hay mười chín tuổi ? Đâu có ai đếm được thời gian trên môi của người con gái , khi tóc chưa cháy và má vẫn thắm màu ? Nhưng đã có thời tôi uống say những hương sắc đó như người ta nhấp quá đà một hơi rượu cay .

Khi tôi biết về nàng , tôi chỉ là một gã con trai vừa rời bỏ tuổi thơ để cuốn theo dòng đời . Qua những cơn mưa mùa Thu úa vàng , mùa Hè cũng vừa bằng bặt tiếng ve .
Tuổi thơ tôi chạy đuổi theo một con đom đóm lặng thinh bay qua vườn nhà ngoại . Ánh sáng thoi thóp từ bụng của nó làm đau mảnh trăng rằm . Bên giếng khuya ai khua gàu múc nước ?

Tuổi thơ tôi cũng chạy đuổi theo cánh diều chao đảo trên không . Ðuôi của nó vướng víu trên hàng giây điện . Tôi buồn như chưa hề biết vị ngọt của đời . Thời gian sững sờ khôn lớn .
Người đàn bà ra khỏi đời một người đàn ông , luôn để lại những bão tố .

Tình ta như hàng cây
Ðã yên mùa bão gió
Tình ta như giòng sông
Ðã yên ngày thác lũ
Thời gian như ngọn gió
Mùa đi cùng tháng năm
Đuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại
Kìa bao người yêu mới
Ði qua cùng heo may
Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại…
(Xuân Quỳnh)
............

Phạm ngũ Yên .

Tạm dừng ở đây , QN sẽ post tiếp , hẹn lần sau .

No comments:

Post a Comment